Điều 31 Công ước về an toàn hạt nhân
1. Công ước này có hiệu lực vào ngày thứ 90 sau ngày văn kiện phê chuẩn, chấp thuận hay phê duyệt thứ 22 được nộp cho người giữ lưu chiểu, với điều kiện đã có văn kiện phê chuẩn, chấp thuận hay phê duyệt của 17 quốc gia mà mỗi quốc gia có ít nhất một Công trình hạt nhân trong đó một lò phản ứng đã hoạt động.
2. Đối với các Quốc gia hay tổ chức khu vực có tính chất hội nhập hay tính chất khác khi phê chuẩn, chấp thuận, phê duyệt hay gia nhập Công ước này sau ngày văn kiện cuối cùng được nộp để thoả mãn các điều kiện quy định tại khoản 1, Công ước này có hiệu lực sau 90 ngày, kể từ ngày văn kiện của Quốc gia hoặc tổ chức đó được nộp cho người giữ lưu chiểu.
Công ước về an toàn hạt nhân
- Số hiệu: Khongso
- Loại văn bản: Điều ước quốc tế
- Ngày ban hành: 20/09/1994
- Nơi ban hành: Quốc hội
- Người ký: ***
- Ngày công báo: Đang cập nhật
- Số công báo: Đang cập nhật
- Ngày hiệu lực: 24/10/1996
- Tình trạng hiệu lực: Kiểm tra
MỤC LỤC VĂN BẢN
- Điều 4. Các biện pháp thực hiện
- Điều 5. Trình báo cáo
- Điều 6. Các Công trình hạt nhân hiện có
- Điều 7. Khuôn khổ pháp lý
- Điều 8. Cơ quan điều tiết
- Điều 9. Trách nhiệm của người được cấp phép
- Điều 10. Ưu tiên vấn đề an toàn
- Điều 11. Nguồn kinh phí và nhân lực
- Điều 12. Nhân tố con người
- Điều 13. Bảo đảm về chất lượng
- Điều 14. Đánh giá và kiểm tra tính an toàn
- Điều 15. Chống phóng xạ
- Điều 16. Tổ chức các trường hợp khẩn cấp
- Điều 17. Lựa chọn địa điểm xây dựng
- Điều 18. Thiết kế và xây dựng
- Điều 19. Khai thác