Chương 5 Công ước về vị thế của người không quốc tịch, 1954
1. Khi một người không quốc tịch thực hiện một quyền mà thông thường cần sự trợ giúp của các cơ quan có thẩm quyền của nước ngoài mà người đó không thể có được, quốc gia thành viên mà người đó đang cư trú sẽ thu xếp để giúp đỡ người đó bằng chính cơ quan có thẩm quyền của mình.
2. Cơ quan hay những cơ quan được đề cập tại khoản 1 sẽ cấp, hoặc yêu cầu cấp dưới sự giám sát của các cơ quan đó, cho người không quốc tịch các giấy tờ hoặc chứng nhận mà thông thường được cấp cho những người nước ngoài bởi hoặc thông qua các cơ quan có thẩm quyền của nước họ.
3. Các giấy tờ hay những chứng nhận được cấp như vậy sẽ thay thế những văn bản chính thức được cấp cho những người nước ngoài bởi hoặc thông qua các cơ quan có thẩm quyền của nước họ, và sẽ có giá trị nếu không có bằng chứng ngược lại.
4. Theo sự đối xử ngoại lệ có thể được dành cho người nghèo, các khoản phí cũng có thể phải trả cho các dịch vụ nêu trên nhưng những khoản phí như vậy sẽ ở mức vừa phải và tương xứng với mức phí mà công dân nước quốc gia đó phải trả cho những dịch vụ tương tự.
5. Những quy định của điều này không làm ảnh hưởng đến các điều 27 và 28 .
Mỗi quốc gia thành viên sẽ dành cho người không quốc tịch cư trú hợp pháp trên lãnh thổ của mình quyền được lựa chọn nơi cư trú và quyền tự do đi lại trong lãnh thổ của mình và chịu sự điều chỉnh của bất kì quy định nào áp dụng cho người nước ngoài nói chung trong những hoàn cảnh như nhau .
Các quốc gia thành viên sẽ cấp giấy chứng minh cho bất kì người không quốc tịch nào trên lãnh thổ của mình mà không có giấy chứng minh có giá trị pháp lý.
Các quốc gia thành viên sẽ cấp cho người không quốc tịch cư trú hợp pháp trên lãnh thổ của mình những giấy tờ thông hành cần thiết cho mục đích đi lại ngoài lãnh thổ của mình, trừ phi có những lí do cấp bách về an ninh quốc gia hay trật tự công cộng đòi hỏi khác; và những quy định tại Phụ lục của Công ước này sẽ áp dụng liên quan tới những giấy tờ đó. Các quốc gia thành viên có thể cấp giấy tờ thông hành như vậy cho bất kì người không có quốc tịch nào khác trên lãnh thổ của mình; các quốc gia thành viên, cụ thể, phải xem xét với sự cảm thông đối với việc cấp giấy tờ thông hành như vậy cho người không quốc tịch trên lãnh thổ của mình mà không thể có được một giấy thông hành của đất nước nơi họ cư trú hợp pháp.
1. Các quốc gia thành viên sẽ không ấn định đối với người không quốc tịch những khoản lệ phí, phí hoặc thuế dưới bất kì hình thức nào, khác hoặc cao hơn những khoản lệ phí, phí hoặc thuế đang thu hoặc có thể thu đối với những công dân của mình trong những hoàn cảnh như nhau.
2. Không một quy định nào thuộc khoản trên cản trở việc áp dụng đối với người không quốc tịch những quy định pháp luật về các khoản phí liên quan để việc cấp giấy tờ cho người nước ngoài, kể cả giấy chứng minh.
1. Một quốc gia thành viên, phù hợp các quy định pháp luật của mình, cho phép người không quốc tịch chuyển tài sản mà họ đã mang vào lãnh thổ của mình đến một nước khác nơi họ đã được chấp nhận cho tái định cư.
2. Một quốc gia thành viên phải xem xét với sự cảm thông đơn xin phép của người không quốc tịch về việc chuyển tài sản của họ bất cứ nơi nào có thể mà cần thiết cho việc tái định cư ở một nước mà họ đã được chấp nhận.
1. Các quốc gia thành viên sẽ không trục xuất một người không quốc tịch cư trú hợp pháp trên lãnh thổ của mình, ngoại trừ những lý do an ninh hoặc trật tự công cộng.
2. Việc trục xuất một người không quốc tịch sẽ chỉ được thực hiện theo một quyết định được đưa ra phù hợp với trình tự pháp luật hợp lệ. Trừ khi những lý do cấp bách về an ninh quốc gia đòi hỏi khác, người không quốc tịch sẽ được phép trình những bằng chứng để tự bào chữa, kháng cáo và có người đại diện trước cơ quan có thẩm quyền hay trước một hoặc nhiều người được cơ quan có thẩm quyền chỉ định.
3. Các quốc gia thành viên sẽ cho phép một người không quốc tịch như vậy có một khoảng thời gian thích hợp để tìm kiếm sự chấp nhận cho cư trú hợp pháp ở một nước khác. Các quốc gia thành viên bảo lưu quyền áp dụng những biện pháp nội bộ được coi là cần thiết trong khoảng thời gian đó.
Các quốc gia thành viên sẽ tạo điều kiện thuận lợi hết mức có thể cho việc hoà nhập và nhập tịch của người không quốc tịch. Các quốc gia thành viên cụ thể sẽ tiến hành mọi lỗ lực để xúc tiến thủ tục nhập tịch và giảm hết mức có thể các khoản phí và chi phí cho những thủ tục như vậy.
Công ước về vị thế của người không quốc tịch, 1954
- Số hiệu: Khongso
- Loại văn bản: Điều ước quốc tế
- Ngày ban hành: 28/09/1954
- Nơi ban hành: Quốc hội
- Người ký: ***
- Ngày công báo: Đang cập nhật
- Số công báo: Đang cập nhật
- Ngày hiệu lực: 06/06/1960
- Tình trạng hiệu lực: Kiểm tra
- Điều 1. Định nghĩa thuật ngữ “người không quốc tịch”
- Điều 2. Nghĩa vụ chung
- Điều 3. Không phân biệt đối xử
- Điều 4. Tôn giáo
- Điều 5. Các quyền được bảo đảm ngoài Công ước này
- Điều 6. Thuật ngữ “ trong những hoàn cảnh như nhau”
- Điều 7. Miễn trừ nguyên tắc có đi có lại
- Điều 8. Miễn trừ những biện pháp ngoại lệ
- Điều 9. Những biện pháp tạm thời
- Điều 10. Tiếp tục cư trú
- Điều 11. Những thuỷ thủ không có quốc tịch
- Điều 12. Vị thế cá nhân
- Điều 13. Động sản và bất động sản
- Điều 14. Những quyền về nghệ thuật và sở hữu công nghiệp
- Điều 15. Quyền lập hội
- Điều 16. Tiếp cận toà án
- Điều 20. Chính sách phân phối
- Điều 21. Nhà ở
- Điều 22. Giáo dục công
- Điều 23. Trợ cấp nhà nước
- Điều 24. Pháp luật lao động và an sinh xã hội
- Điều 25. Trợ giúp hành chính
- Điều 26. Tự do đi lại
- Điều 27. Giấy chứng minh
- Điều 28. Giấy tờ thông hành
- Điều 29. Phí tài chính.
- Điều 30. Di chuyển tài sản
- Điều 31. Trục xuất.
- Điều 32. Nhập quốc tịch
- Điều 33. Thông tin về pháp luật quốc gia.
- Điều 34. Giải quyết tranh chấp.
- Điều 35. Ký, phê chuẩn và gia nhập.
- Điều 36. Điều khoản áp dụng theo lãnh thổ.
- Điều 37. Điều khoản liên bang
- Điều 38. Bảo lưu
- Điều 39. Hiệu lực
- Điều 40. Bãi ước
- Điều 41. Xem xét lại.
- Điều 42. Những thông báo của Tổng thư ký Liên Hợp Quốc