Hệ thống pháp luật

Điều 17 Công ước bảo vệ an toàn vật liệu hạt nhân

Điều 17.

1. Trong trường hợp có sự tranh chấp giữa hai hay nhiều nước tham gia liên quan đến việc giải thích hay áp dụng Công ước, các nước này sẽ bàn bạc, giải quyết bằng đàm phán hay bằng các hình thức hoà bình khác để giải quyết các tranh chấp có thể chấp nhận được cho tất cả các bên.

2. Bất kỳ tranh chấp nào có tính chất như trên mà không thể giải quyết được theo các hình thức quy định ở khoản 1 thì sẽ được đưa ra phân xử hay phán xét tại trọng tài hay Toà án Quốc tế, theo yêu cầu của bất kỳ bên nào trong tranh chấp. Trường hợp tranh chấp được đưa ra trọng tài, nếu trong vềng 6 tháng kể tế ngày yêu cầu, các Bên trong tranh chấp không thể thỏa thuận được về thành lập trọng tài thì một Bên có thể yêu cầu Chánh án Tòa án Quốc tế hoặc Tổng thư ký Liên hiệp Quốc chỉ định một hay nhiều trọng tài. Trường hợp có xung đột giữa yêu cầu của các Bên có tranh chấp, thì yêu cầu gửi cho Tổng Thư ký Liên hiệp Quốc được ưu tiên.

3. Mỗi nước tham gia, ở thời điểm ký, phê chuẩn, chấp nhận, chấp thuận hay gia nhập Công ước này có thể tuyên bố rằng nước đó không coi mình bị rằng buộc bởi một hay cả hai thủ tục giải quyết tranh chấp nêu ở khoản 2. Các nước tham gia khi giải quyết bất đồng với một nước tham gia khác có ý kiến bảo lưu về một hình thức nào đó nêu ở khoản 2 thì cũng sẽ không bị ràng buộc bởi hình thức đó.

4. Bất kỳ nước tham gia nào đó có bảo lưu theo khoản 3 cũng có thể rút lại sự bảo lưu đó vào bất kỳ lúc nào bằng một văn bản cho cơ quan lưu trữ.

Công ước bảo vệ an toàn vật liệu hạt nhân

  • Số hiệu: Khongso
  • Loại văn bản: Điều ước quốc tế
  • Ngày ban hành: 26/10/1979
  • Nơi ban hành: Quốc hội
  • Người ký: ***
  • Ngày công báo: Đang cập nhật
  • Số công báo: Dữ liệu đang cập nhật
  • Ngày hiệu lực: 01/01/1900
  • Tình trạng hiệu lực: Kiểm tra
MỤC LỤC VĂN BẢN
MỤC LỤC VĂN BẢN
HIỂN THỊ DANH SÁCH