Hệ thống pháp luật

thuê

"thuê" được hiểu như sau:

Một giao dịch mang tính chất của một hợp đồng, theo đó một người giao một vật cho một người khác sử dụng trong một thời hạn hoặc thực hiện một công việc theo yêu cầu của một người khác, với điều kiện được trả một số tiền.Hợp đồng thuê có đối tượng là một vật được gọi là hợp đồng thuê tài sản; còn hợp đồng thuê có đối tượng là một công việc phải thực hiện được gọi là hợp đồng dịch vụ hoặc hợp đồng gia công; nếu công việc được người thuê thực hiện dưới sự chỉ huy của người cho thuê thì hợp đồng được gọi là hợp đồng lao động.Hợp đồng thuê tài sản được lý giải bởi tính chất các quyền của các bên trong hợp đồng thuê đối với tài sản thuê; người cho thuê vẫn là chủ sở hữu tài sản, còn người thuê chỉ có quyền sử dụng tài sản, vì vậy hợp đồng thuê phải có thời hạn. Mặt khác, khi nói về thời hạn thuê, điều mà người làm luật quan tâm không chỉ là độ dài của thời hạn mà chủ yếu là tính chắc chắn, ổn định của thời hạn đó. Nếu không có sự chắc chắn, ổn định về thời hạn, quyền sử dụng của người thuê đối với tài sản sẽ trở nên bấp bênh, do người cho thuê có quyền lấy lại tài sản bất kỳ lúc nào.Hợp đồng thuê là hợp đồng có đền bù. Đổi lấy quyền sử dụng tài sản thuê trong một thời hạn, người thuê phải trả cho người cho thuê một số tiền hoặc hiện vật, gọi là giá thuê. Nếu không có việc chuyển giao một số tiền hoặc hiện vật thì hợp đồng sẽ mang tính chất của một vụ cho mượn tài sản để sử dụng chứ không phải cho thuê.