tại ngoại
"tại ngoại" được hiểu như sau:
Tình trạng bị can, bị cáo không bị tạm giam trong thời gian điều tra, xét xử.Theo quy định của Bộ luật Tố tụng hình sự, tại ngoại được áp dụng đối với bị can, bị cáo phạm tội ít nghiêm trọng, tội nghiêm trọng có nơi cư trú rõ ràng và có căn cứ để cho rằng người đó không trốn, không cản trở việc điều tra, truy tố, xét xử hoặc không tiếp tục phạm tội. Đối với bị can, bị cáo là phụ nữ có thai hoặc đang thời kỳ nuôi con dưới 36 tháng, là người già yếu, bệnh tật nặng mà có nơi cư trú rõ ràng thì họ được tại ngoại và có thể áp dụng biện pháp ngăn chặn khác, trừ trường hợp đặc biệt.Sau khi khởi tố bị can, Cơ quan điều tra có thể cho bị can được tại ngoại (được tại ngoại từ đầu). Đối với bị can, bị cáo đã bị tạm giam, nếu xét thấy không còn cần thiết phải áp dụng biện pháp đó nữa thì Viện kiểm sát, Tòa án tuỳ theo từng giai đoạn tố tụng quyết định huỷ bỏ biện pháp tạm giam, cho bị can, bị cáo được tại ngoại hoặc có thể thay thế bằng biện pháp biện pháp ngăn chặn khác.