kiểu pháp luật phong kiến
"kiểu pháp luật phong kiến" được hiểu như sau:
Kiểu pháp luật ra đời, tồn tại, phát triển và tiêu vong gắn liền với kiểu nhà nước phong kiến, với phương thức sản xuất phong kiến.Pháp luật phong kiến ra đời ở Trung Quốc vào thế kỷ III trước Công nguyên, ở Tây Âu và Ấn Độ vào khoảng thế kỷ V, ở bán đảo Ả Rập và vùng Trung Á vào khoảng thế kỷ VII, ở Nga, Ba Lan, Ukraina và các dân tộc Xlavơ từ khoảng thế kỷ VI đến thế kỷ IX, X.Pháp luật phong kiến có một số đặc điểm cơ bản như mang tính đẳng cấp, đặc quyền, chịu ảnh hưởng sâu sắc của các tư tưởng tôn giáo, có các hình phạt dã man, tàn bạo, phát triển không toàn diện (nặng về hình sự, nhẹ về dân sự, nặng về công pháp, nhẹ về tư pháp), thể hiện sự bất bình đẳng về giới tính.Pháp luật phong kiến có các bộ luật nổi tiếng như Bộ luật nhà Tần thế kỷ III trước Công nguyên, Bộ cửu chương luật của nhà Hán (từ năm 206 trước Công nguyên đến năm 220), Bộ luật nhà Đường thế kỷ VII, Bộ đại Thanh luật lệ năm 1740 của Trung Quốc, Bộ luật tục Noocmăngđi (Normandie) năm 1275 của Pháp, Bộ luật Saxon thế kỷ XIII của Đức, Bộ hội điển luật lệ Fleta năm 1290 của Anh, Bộ hội điển luật lệ năm 1649 của Nga, Bộ luật Hồng Đức thế kỷ XV của Việt Nam...