Hệ thống pháp luật

dân thường trong chiến tranh

"dân thường trong chiến tranh" được hiểu như sau:

Người không thuộc lực lượng vũ trang trong chiến tranh.Địa vị pháp lý của dân thường trong chiến tranh được quy định trong Công ước La Hay năm 1907, Công ước Giơnevơ năm 1949 về bảo vệ dân thường trong chiến tranh, 2 Nghị định thư bổ sung năm 1977 cho 4 Công ước Giơnevơ về bảo hộ nạn nhân chiến tranh.Pháp luật quốc tế nghiêm cấm việc tấn công bừa bãi, không phân biệt mục tiêu, cấm tấn công hay có hành vi đe dọa dân thường, tấn công dân thường nhằm mục đích trả đũa, phá hủy hoặc di chuyển những cơ sở thiết yếu cho sự tồn tại của dân thường như đê điều, kho lương thực, súc vật nuôi. Các bên trong xung đột vũ trang không được lợi dụng sự có mặt của dân thường để cản trở việc tấn công vào mục tiêu quân sự.