Hệ thống pháp luật

cứu trợ xã hội

"cứu trợ xã hội" được hiểu như sau:

Sự giúp đỡ của Nhà nước và xã hội về vật chất (thu nhập và các điều kiện sinh sống bằng các hình thức và biện pháp khác nhau) cho các thành viên trong xã hội khi họ lâm vào cảnh rủi ro, bất hạnh, nghèo đói, không đủ khả năng tự lo được cuộc sống tối thiểu của bản thân và gia đình.Cứu trợ bao gồm 2 nội dung: cứu tế và trợ giúp. Cứu tế xã hội là giúp đỡ bằng tiền mặt hoặc hiện vật có tính khẩn thiết "cấp cứu" ở mức tối cần thiết cho những người bị lâm vào cảnh bần cùng không còn khả năng tự lo liệu cuộc sống thường ngày của bản thân và gia đình, còn trợ giúp xã hội là sự giúp đỡ thêm vật chất (bằng tiền hoặc các điều kiện và phương tiện sinh sống thích hợp) hoặc tinh thần (hiểu biết về pháp luật, y tế, văn hóa, xã hội...) để đối tượng được giúp đỡ có thể phát huy khả năng tự lo liệu cuộc sống cho mình và gia đình, sớm trở lại cuộc sống bình thường, hòa nhập với cộng đồng. Công tác cứu trợ xã hội có hai phương thức hoạt động chính: 1) Cứu trợ thường xuyên: cứu trợ cho những người hoàn toàn không thể tự lo liệu cuộc sống cho mình, phải có sự giúp đỡ thường xuyên như người già cô đơn không nơi nương tựa, trẻ em mồ côi, trẻ em trong các gia đình túng thiếu hoặc dân cư ở những vùng nghèo đói; 2) Cứu trợ xã hội đột xuất: giúp đỡ những người không may bị thiên tai hoặc mất mùa mà cuộc sống bị đe dọa nếu không có sự trợ giúp của cộng đồng một cách khẩn cấp.Hoạt động cứu trợ xã hội phát sinh từ rất sớm trong lịch sử xã hội loài người, nhưng khi đó cònmang tính tự phát. Cùng với sự phát triển của tôn giáo, hoạt động cứu trợ xã hội cũng thay đổi nhằm các mục đích từ thiện, nhân đạo... xuất hiện các trại tế bần, các nhà thương làm phúc, làm từ thiện. Đến giai đoạn cách mạng công nghiệp, hoạt động cứu trợ xã hội trở nên rất cần thiết và đã có sự tổ chức khá chặt chẽ. Những người lao động và những người nghèo đã tập hợp nhau lại dưới các hình thức phường hội để giúp đỡ nhau trong cuộc sống. Song song với các hoạt động cứu tế của các nhà thờ Thiên Chúa giáo và các tổ chức tôn giáo khác, các hoạt động cứu trợ từ thiện, nhân đạo của các cá nhân và các tổ chức xã hội cũng phát triển nhanh. Gần đây, các hoạt động cứu trợ xã hội có sự tham gia chặt chẽ của Chính phủ và các tổ chức phi chính phủ, hoạt động cứu trợ chuyên nghiệp. Tổ chức Lao động thế giới (ILO) đã đưa cứu trợ xã hội vào nội dung bảo đảm xã hội.Ở Việt Nam, cứu trợ xã hội xuất phát từ truyền thống lâu đời của dân tộc Việt Nam đó là “lá lành đùm lá rách”... và được thể hiện rất phong phú về hình thức như cứu đói, cứu tế... Hiện nay, cứu trợ xã hội là một chính sách lớn của Nhà nước và được xã hội đặc biệt quan tâm.