Hệ thống pháp luật

công nhận mặc thị

"công nhận mặc thị" được hiểu như sau:

Phương pháp thực hiện sự công nhận quốc tế chính thức, nhờ đó, mà sự công nhận được thể hiện một cách kín đáo, ngấm ngầm, không minh bạch, không rõ ràng; bên được công nhận hoặc các quốc gia và Chính phủ khác phải dựa vào các quy phạm tập quán pháp nhất định, hoặc các nguyên tắc suy diễn thường được áp dụng trong sinh hoạt quốc tế mới làm sáng tỏ được ý định công nhận chính thức của bên công nhận.Thực tiễn quốc tế cho thấy, sự công nhận mặc thị có thể được thực hiện thông qua hành vi của các bên trong trường hợp không có bên nào ban hành một văn bản chính thức cụ thể về sự công nhận nhau, song, các bên lại thiết lập quan hệ ngoại giao với nhau hoặc ký kết với nhau những điều ước quốc tế song phương có ghi rõ tên gọi đầy đủ chính thức của mỗi bên.Lịch sử ngoại giao Việt Nam cho thấy, không ít trường hợp Chính phủ nước ngoài công nhận Chính phủ Việt Nam theo phương pháp này. Chẳng hạn, Hoa Kỳ mặc nhiên công nhận Việt Nam dân chủ cộng hòa bởi việc ký hiệp định hai bên ngày 27.01.1973 tại Pari về chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình ở Việt Nam.Sự công nhận mặc thị cũng có thể được thực hiện bằng cách trao đổi các đại diện ngoại giao cấp cao, các phái đoàn ngoại giao đặc nhiệm, biến một lãnh sự quán thành sứ quán hoặc đại sứ quán...Trong thực tiễn ngoại giao, sự công nhận De Facto và sự công nhận De Jure đều có thể được thực hiện thông qua phương pháp công nhận mặc thị. Tuy vậy, thường thì sự công nhận De Factor được thực hiện qua phương pháp công nhận mặc thị, còn sự công nhận De Jure lại thường được thực hiện qua phương pháp công nhận minh thị (Xt. Công nhận minh thị).Quốc gia, Chính phủ có thể thực hiện sự công nhận quốc gia, Chính phủ mới được thành lập theo một thể thức riêng rẽ, độc lập với các quốc gia khác hoặc theo thể thức tập thể, trong quan hệ hợp tác với các quốc gia khác, trong những mức độ và phạm vi quan hệ cụ thể khác nhau với chủ thể được công nhận.