Hệ thống pháp luật

chủ nghĩa hư vô về pháp luật

"chủ nghĩa hư vô về pháp luật" được hiểu như sau:

Chủ nghĩa hư vô về pháp luật là trường phái phản động tồn tại trong luật học tư sản, với chủ trương phủ nhận các đạo luật cũng như các quy định pháp luật khác.Hư - là trống, rỗng, là không có gì, đối lập với cái thực, đang tồn tại. Hư vô có nguồn gốc từ chữ Latinh "nihit” có nghĩa là không có gì, lần đầu tiên được sử dụng trong tác phẩm “Cha và con” của nhà văn Nga Tuôcghênhep để chỉ nhân vật chính của tác phẩm là Badarôp có thái độ phủ định đối với tất cả những gì đang tồn tại của chế độ Nga hoàng phản động, về sau, hư vô trở thành một thứ chủ nghĩa - chủ nghĩa hư vô tồn tại trong triết học, chính trị và luật học.Chủ nghĩa hư vô về pháp luật xuất hiện trong thời đại đế quốc chủ nghĩa, phổ biến nhất ở Mỹ nhằm bào chữa, bênh vực cho chiều hướng phát xít hóa bộ máy nhà nước, quyền lực nhà nước tập trung vào tay những kẻ đại diện cho các tập đoàn tư sản vốn tìm cách thúc đẩy quá trình tan rã của pháp chế tư sản, tiêu biểu là những người theo thuyết pháp luật thực chứng. Theo họ, pháp luật phải được hiểu không chỉ là tổng thể các quy phạm ứng xử cần có mà là tất cả những hành vi hiện hữu của các nhân viên Chính phủ, Tòa án, cảnh sát, hành pháp. Hành vi của những nhân viên này không phải dựa trên sự áp dụng pháp luật mà là trên cả pháp luật, của sự tùy nghi và hợp lý.Trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội, một số người với chiêu bài chống chủ nghĩa hư vô về pháp luật đã cả tiếng phê phán chế độ chính trị xã hội chủ nghĩa là một loại chính quyền hư vô về pháp luật, phủ nhận, coi thường pháp luật.Hiến pháp năm 1992 (đã được sửa đổi, bổ sung một số điều vào cuối năm 2001) khẳng định: "Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân”, “Nhà nước quản lý xã hội bằng pháp luật, không ngừng tăng cường pháp chế xã hội chủ nghĩa”.Trong hệ thống giá trị xã hội, Hiến pháp, pháp luật được tôn vinh, có vị trí thượng tôn. Lênin cũng chỉ rõ: "Nếu khổng rơi vào không tưởng thì không thể nghĩ rằng, sau khi lật đổ chủ nghĩa tư bản, người ta sẽ tức khắc có thể làm việc cho chủ nghĩa xã hội mà không cần phải có một tiêu chuẩn pháp quyền nào cả" (Lênin toàn tập, tập 32, Nhà xuất bản Tiến bộ, năm 1976).Theo pháp luật hiện hành của Việt Nam tại khoản 1 Điều 2 Hiến pháp năm 2013 do Quốc hội khóa 13 ban hành ngày 28 tháng 11 năm 2013:“Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của Nhân dân, do Nhân dân, vì Nhân dân.”.