Hệ thống pháp luật

bảo hiểm thương mại

"bảo hiểm thương mại" được hiểu như sau:

Loại hình bảo hiểm nhằm mục đích thu lợi nhuận do doanh nghiệp bảo hiểm (bên bảo hiểm) thực hiện thông qua hợp đồng bảo hiểm, theo đó người tham gia bảo hiểm đóng khoản tiền gọi là phí bảo hiểm để được bên bảo hiểm trả tiền bảo hiểm khi xảy ra sự kiện bảo hiểm.Hình thức bảo hiểm mang tính thương mại đầu tiên xuất hiện ở Babylon vào khoảng năm 1.700 trước Công nguyên. Đến năm 1870 Vương quốc Anh là nước đầu tiên ban hành các đạo luật liên quan đến kinh doanh bảo hiểm.Đặc trưng cơ bản của bảo hiểm thương mại là tính kinh doanh của dịch vụ bảo hiểm mà doanh nghiệp bảo đảm thực hiện.Ở Việt Nam trước đây, trong nền kinh tế vận hành theo cơ chế kế hoạch hóa tập trung, hoạt động kinh doanh bảo hiểm do Nhà nước độc quyền nên gọi là bảo hiểm nhà nước. Trong điều kiện nền kinh tế thị trường, Nhà nước cho phép nhiều loại hình doanh nghiệp kinh doanh bảo hiểm.Dựa vào căn cứ phát sinh trách nhiệm trả tiền bảo hiểm của doanh nghiệp bảo hiểm, bảo hiểm thương mại được phân chia thành hai loại: bảo hiểm nhân thọ và bảo hiểm phi nhân thọ (Xt. Bảo hiểm nhân thọ).