Hệ thống pháp luật

tài nguyên du lịch

"tài nguyên du lịch" được hiểu như sau:

4. Tài nguyên du lịch là cảnh quan thiên nhiên, yếu tố tự nhiên, di tích lịch sử - văn hoá, công trình lao động sáng tạo của con người và các giá trị nhân văn khác có thể được sử dụng nhằm đáp ứng nhu cầu du lịch, là yếu tố cơ bản để hình thành các khu du lịch, điểm du lịch, tuyến du lịch, đô thị du lịch.

Nguồn: Khoản 4 Điều 4 Luật du lịch 2005