pháp quyền
"pháp quyền" được hiểu như sau:
Tư tưởng thể hiện quyền lực thống trị của pháp luật trong xã hội có nhà nước, nhằm điều chỉnh các quan hệ xã hội và duy trì trật tự xã hội.Lí thuyết pháp quyền tự nhiên ra đời ở Hà Lan thế kỷ XVI - XVII do Spinoza (1632 - 1677) và Grotius (1583 - 1645) sáng lập: Tuyên bố tính độc lập của pháp quyền tự nhiên; Pháp luật nhà nước phải phù hợp với quyền tự nhiên của con người. Sau đó phát triển thành tư tưởng nhà nước pháp quyền trong các học thuyết pháp lý tư sản (Montesquieu, Rousseau, Voltaire, Diderot, Kant, Hegel,...).R. F. Môn và K. T. Vancơ là những người đầu tiên sử dụng thuật ngữ nhà nước pháp quyền (Rechtsstaat), coi tính tối cao của pháp luật là nguyên tắc hàng đầu của nhà nước pháp quyền. Tính tối cao đó thể hiện chủ quyền của nhân dân dưới hình thức quyền lực của nghị viện. Tiêu chuẩn tiếp theo là sự bình đẳng của mọi công dân trước pháp luật.Tư tưởng về nhà nước pháp quyền là một trong những giá trị chung có tính phổ biến mà nhân loại tích lũy được. Trong nhà nước xã hội chủ nghĩa, tư tưởng nhà nước pháp quyền thể hiện ở những khía cạnh cơ bản, đó là: nhân dân là chủ thể quyền lực nhà nước; tôn trọng và bảo vệ quyền công dân và quyền con người; đảm bảo những điều kiện thiết yếu cho một nền dân chủ; pháp luật giữ địa vị chi phối đối với nhà nước và xã hội; tổ chức Nhà nước theo nguyên tắc phân quyền dùng quyền lực kiểm tra và giám sát quyền lực; ưu tiên pháp luật quốc tế trong quan hệ đối ngoại.