công phiếu kháng chiến
"công phiếu kháng chiến" được hiểu như sau:
Một loại công trái, là giấy nhận nợ của Nhà nước, xác nhận khoản nợ và nghĩa vụ trả nợ của Nhà nước đối với người sở hữu.Công phiếu kháng chiến được Chính phủ phát hành theo sắc lệnh số 166 ngày 11.4.1948 nhằm 2 mục đích: huy động tiền nhàn rỗi trong nhân dân, phục vụ công cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp lúc bấy giờ và có giá trị như một thứ tiền dự trữ. Khi cần thiết, trong trường hợp mối liên lạc giữa Chính phủ trung ương và Ủy ban kháng chiến hành chính của các địa phương bị đứt, thì ủy ban kháng chiến hành chính địa phương có thể ra lệnh lưu hành công phiếu kháng chiến như giấy bạc. Do vậy, công phiếu kháng chiến có điểm đặc biệt là nó không chỉ đơn thuần là một loại công trái, một thứ giấy nhận nợ mà còn có thể trở thành tiền lưu hành khi cần thiết.Công phiếu kháng chiến có lãi suất 3%/năm, thời hạn trả lãi 5 năm. Dự kiến phát hành 500 triệu đồng (quy thóc là 40.000 tấn). Tuy nhiên, do điều kiện chiến tranh, việc tuyên truyền, vận động chưa tốt, người dân phần lớn lại nghèo nên việc bán công phiếu kháng chiến kéo dài đến hết năm 1949 cũng chỉ đạt khoảng 40% so với dự kiến phát hành, bằng 16.200 tấn thóc.