chánh sứ
"chánh sứ" được hiểu như sau:
Chức danh của người được nhà vua lựa chọn, chỉ định dẫn đầu đoàn sứ bộ Việt Nam dưới thời phong kiến, có quyền thay mặt vua tiến hành các hoạt động bang giao với các nước khác trong thời gian đi sứ.Chánh sứ thường là người có hiểu biết rộng, có tài ứng đối và trung thành với vua. Trong lịch sử các triều đại phong kiến Việt Nam, với những lần đi sứ Trung Quốc thì Mạc Đĩnh Chi là người thường được nhắc đến. Mạc Đĩnh Chi sinh năm 1280 và mất năm 1350, đỗ trạng nguyên năm 1304, làm quan dưới 3 triều vua nhà Trần (triều vua Trần Anh Tông, Trần Minh Tông và Trần Hiển Tông) được phong đến chức thượng thư. Mạc Đĩnh Chi hai lần được các vua Trần cử đi sứ triều đình nhà Nguyên, do ứng đối và biện luận giỏi, ông được triều đình nhà Nguyên kính nể và phong là “lưỡng quốc trạng nguyên”.